Trong cuộc sống con người,từ khi sinh ra tới lúc mất đi,từ lúc mở mắt chào đời đến khi nhắm mắt xuôi tay.Chúng ta sống trên đời này,thời gian thực sự tuyệt vời của mỗi con người theo tôi chỉ là từ 20-40 năm(lúc ta sinh ra,cưới vợ.nhìn con cái trưởng thành),trong khoảng thời gian mấy chục năm đó,ai là người làm bạn nhớ nhất,cho bạn nhiều hoài niệm mà bạn mãi mãi ko quên?:vợ,người bạn thân nhất,phụ mẫu,người yêu.....tôi sẽ để cho bạn tự chọn,riêng tôi người làm tôi nhớ nhất chính là người đã khiến tôi biết yêu là gì......
mối tình đầu của tôi
Tình yêu là gi?Thật ra rất khó nói.Tình yêu là một khái niệm mà ko bao giờ trở thành định lí,ko một nhà bác học nào có thể cho bạn biết chính xác tình yêu là gì.Thật ra rất nhiều người lầm lẫn giữa thích và yêu.Thích thực ra là một bước đệm nhỏ cho một tình yêu thực sự.Thích một người thực sự rất khác yêu một người.Khi còn bé hẳn bạn đã từng có một lần bối rối,ngượng ngùng khi gặp một người bạn khác giới dễ thương
,cụ thể như bạn cùng lớp hoặc cùng bàn của mình.Tác giả đã có một tình bạn của trẻ con tuyệt vời thời tiểu học với cô bạn ngồi cùng,chỉ tiếc khi lên cấp 2 tôi đã ko hỏi bạn ấy sẽ học ở đâu và cuối cùng hai đứa ko còn liên lạc vì gia đình tôi phải chuyển nhà,đây là nối tiếc lớn nhất của tôi cho đến bây giờ
.Thích chỉ là tình cảm trẻ con,cái này hoàn toàn vô hại .Trẻ con dễ nhớ dễ quên(chúng ta ko bàn tới bọn nhóc bây giờ coi mấy cái phim Hàn vớ vẩn rồi suy nghĩ lung tung
)
Còn tình yêu chỉ đến khi bạn đã bắt đầu lớn,bắt đầu có nhận thức về cuộc sồng và bản thân(theo tôi nó bắt đầu từ 14 tuổi,dậy thì mà ).Bạn chuyển đến một ngôi trường mới,mội trường mới,những người bạn mới.Bạn xao xuyến khi gặp một ai đó,bạn cảm thấy người ấy thật dễ thương làm sao,nổi bật làm sao.Bạn thấy bối rối khi hai người tình cờ chạm mặt nhau.Nói cho dễ hiểu là bạn có một cảm giác thót nhẹ ở bụng(với tôi lần đầu gặp mặt cô ấy nó chuyển sang cấp độ gần bằng đau bao tử rồi
).Bạn ko biết cảm giác của mình là gì,chỉ biết cảm thấy mình phải chăm sóc bản thân nhiều hơn,để ý vẻ ngoài nhiều hơn,cử chỉ và lời ăn tiếng nói lịch sự hơn
.Nói đơn giản như bố mẹ tôi là:
Nó người lớn hơn rồi.
Tình đầu bắt đầu khi nào,chính bản thân tôi cũng ko biết.Tôi chỉ xin dẫn lời một người như thế này:
Ngoại trừ những người biết yêu lần đầu vào lúc...40 tuổi,còn hầu hết các mối tình đầu đều bắt đầu từ rất sớm,chính vì bắt đầu sớm nên những cặp tình nhân của chúng ta đều ko có và ko biết tình yêu thực sự nó là gì.
Có hai loại tình đầu:
Từ thích chuyển sang yêu,do các bạn đã có một mối quan hệ tốt từ bé,có thể là giống như tôi đã nói ở trên.Nếu bạn may mắn là người có một mối tình như vậy chắc chắn nó sẽ bền chắc và lâu dài hơn những người ở dạng thứ hai.
Yêu một người hoàn toàn xa lạ với mình.Cái này tôi chắc chắn là hơn 80% dân số thế giới đều như vậy.
Bạn gặp một người nào đó và có một tình cảm mãnh liệt ko giải thích được,bạn cảm thấy mình phải làm quen với người ấy cho bằng được
.Cái này người ta thường gọi là sét đánh,theo kinh nghiệm của bản thân tôi gần như các mối tình đầu đều xuất phát theo kiểu này.Các mối tình kiểu này thường rất đẹp và lãng mạng,nhưng nó thường ko bền lâu,rất dễ tan vỡ.Nhưng buồn một nỗi hầu hết mọi người đều thuộc dạng này
(Riêng tôi ở dạng một)
Tôi dám chắc với bạn dù bạn có làm gì,bạn có bao nhiêu mối tình,bao nhiêu người yêu thì mối tình đầu luôn là mối tình đẹp nhất,khó quên nhất,mong muốn và hoài niệm nhiều nhất trong cuộc đời.Vì nó thánh thiện và đẹp đẽ .Đơn giản vì lúc ấy ta còn bé,ko suy nghĩ nhiều,ko có kinh nghiệm tình yêu,ta chỉ biết làm mọi việc cho người ấy vui,chỉ là một món quà nhỏ,vài món đồ lặt vặt(làm gì có nhiều tiền),đưa nhau đi chơi hay gì đó chỉ là một chiếc xe đạp bình thường,ta với người.Chỉ có vậy sao lại khiến ta khó quên như vậy,hạnh phúc như vậy,khó quên như vậy
?Vì lúc đó cảm giác của ta chưa gọi là tình yêu đích thực,chỉ là những rung động dễ thương đầu đời.Chính vì vậy nó rất đẹp ko một chút gì lợi dụng nhau(chứ cứ như thanh niên bây giờ,quen nhau tí là xxx liền
,ko nói hầu hết).
Bạn cũng nên biết những cái gọi là true love(tình yêu thực sự) đều là của những người đã từng yêu ít nhất một lần,chính vì vậy họ mới biết trân trọng và gìn giữ tình yêu của mình,đạt đến ngưỡng cửa hôn nhân.Vì vậy ko có gì là lạ khi mối tình đầu của bạn rất dễ vỡ.Tôi biết cũng có vài mối tình đầu rất bền chặt tới tận phút cuối cùng,nhưng dù bạn ko được như vậy cũng đừng buồn,vì bạn đã đi qua một thời tuổi trẻ tuyệt vời,dù có thế nào cũng ko còn gì để hối hận.Tôi ko chắc có kinh nghiệm về tình yêu nhiều như bạn,nhưng tôi mong bạn hãy cùng chia sẻ cảm xúc của mình với mọi người,mối tình đầu tiên nhưng ko phải mối tình cuối cùng,bạn đừng buồn quá rầu lâu,vì bạn vẫn còn nhiều bạn bè vẫn rất quan tâm đến bạn.
Yêu là chết ở trong lòng một ít
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu
Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu
Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết
Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt
Tưởng trăng tàn, hoa tạ, với hồn tiêu
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu
- Yêu, là chết ở trong lòng một ít
Mọi người vào đọc ủng hộ nhá
Lời cuối
Người ta khổ vì yêu không phải cách
Yêu sai duyên, và mến chẳng nhằm người
Có kho vàng nhưng tặng chẳng tuỳ nơi
Người ta khổ vì xin không phải chỗ
Tớ tự viết bài này,hơi tốn thời gian,nếu có gì dở mọi người đừng trách.