Không giống như những câu chuyện tình yêu khác.Tình yêu của tôi đến trong một cơn mưa và rồi nó cũng đi trong một ngày mưa tầm tã ,như thể thiên nhiên cũng cảm nhận nỗi đau khổ của chúng tôi.
Em theo gia đình chuyển về nơi ở mới(gần sát nhà tôi),và chúng tôi đã nói chuyện với nhau dưới cơn mưa trong lần đầu gặp nhau.Ấn tượng đầu tiên của tôi về em là số 0.Nhưng có lẽ do duyên trời định ,ngày nào chúng tôi cũng gặp nhau ,nói chuyện ...và càng ngày tôi càng nhận ra ở em có cái gì đó mà tôi thầm mong ước ngay cả trong mơ.Nhưng tình cảm tôi vẫn giữ chặt trong lòng.Một buổi tối(trời mưa)_một buổi tối mà đi hết chặng đường còn lại tôi sẽ ko bao giờ quên được.Em nói em yêu tôi ,tôi ngẩn ngơ ngỡ ngàng vui sướng.Tình yêu của chúng tôi được bắt đầu từ ngày ấy.Hai đứa chúng tôi luôn vui vẻ khi ở bên nhau,đôi lúc tâm sự chúng tôi đã có dự định đi đến hết cuộc đời.Tình yêu của chúng tôi đến nhanh quá và nó cũng ra đi cũng chớp nhoáng(mình ko thể nói nguyên nhân ).Dù chúng tôi vẫn yêu và yêu hơn trước nhưng vẫn phải chia tay.Tối 8/3 vừa rồi (lại một tối trời mưa), chúng tôi lại đi dưới mưa,mưa và nước mắt của em quyện vào nhau khi tôi tặng em món quà kỷ niệm ,cũng là lúc chúng tôi nói lời chia tay.Cả hai chúng tôi im lặng bước trên con đường lất phất mưa bay đi khi mà con tim đang vỡ vụn.
Đã qua 3 tháng 21 ngày trôi qua ,nỗi đau vẫn quoằn quại trong tôi(cả em cũng vậy).
Ngày nào chúng tôi cũng gặp nhau nhưng ko ai nói một lời ,chỉ có 4 con mắt nhìn nhau trong đau khổ.