Đôi khi tôi không nhận ra được xung quanh mình có bao điều hạnh phúc.
Và vô tình tôi đánh rơi mất, nhưng có mấy ai tìm kiếm chúng như tìm kiếm chính bản thân mình.
Có lẽ hai từ xin lỗi chẳng bao giờ làm hài lòng con người, nhưng nếu xã hội này
không có 2 từ ấy thì phải chăng hận thù và giận dỗi mãi mãi bao phủ bao
trí tim khờ dại. Tôi chẳng biết phải làm gì đây khi con đường phía trước biết bao thử thách. Môi trường mới ư, cuộc sống mới ư? hay tất cả chỉ là cạm bẫy và đau khổ.
Có ai đã từng hạnh phúc trong nước mắt chưa nhỉ? nó chẳng khác là bao với cụm từ "đau khổ trong hạnh phúc". Đã ai nói rằng cuộc sống này chỉ tồn tại với 2 từ "chấp nhận'', chấp nhận gì:
...Chấp nhận đau khổ
Chấp nhận mất mát
Chấp nhận yêu thương
Chấp nhận ... tất cả...
Để được gì ư? được tình yêu và niềm kiêu hãnh. (cười ...
Xin cho tất cả lỗi lầm sẽ qua đi như một đêm dài mà ta mơ thấy toàn ác mộng.
Nỗi buồn sẽ qua đi và niềm vui lại tới. Hãy giữ lấy những gì mà chúng ta đang có...
Không biết có ai nghỉ và sống như tui không nhỉ,chắc không đâu,ai cũng có mơ ước ai cung có khác khao....mà(huhu.....)